top of page

Satisfaction Guarantee

This is a Paragraph. Click on "Edit Text" or double click on the text box to start editing the content.

Rome_Somewat_2_1x.png

Mùa Lãng Quên

Tác giả: Rome Some wat

Câu chuyện tình yêu tuổi học trò ngây thơ kể về mối tình tay 3 rắc rối giữa các chàng trai.
Tình yêu đơn phương, tình anh em đan xen gây ra biết bao rắc rối. Cùng đón đọc nhé!

  • Whatsapp
  • Instagram
  • Apple Music
  • Youtube
  • TikTok
  • alt.text.label.Facebook

CHƯƠNG 24

    Sang năm học mới, chúng tôi học trái buổi. Nhân lên lớp 12 nên phải học buổi sáng. Sau biến cố kia, dường như tình bạn giữa Nhân và Khánh đã rạn nứt. Dù cho tôi chưa từng lên tiếng kể cho Nhân nghe câu chuyện giữa Khánh và tôi, nhưng dường như Nhân đã thấu chuyện từ lâu lắm rồi. Lên lớp 12, Khánh đã chuyển sang lớp mới. Cậu ấy chuyển đến lớp 12/2 và không còn liên hệ gì với Nhân nữa. 
Tôi và Nhân vẫn như ngày nào. Vẫn hay quan tâm nhau từ những chuyện nhỏ nhặt nhất. Duy chỉ có một điều còn tồn tại, đó là mối quan hệ giữa chúng tôi vẫn chỉ là mối quan hệ không có tên. Hằng ngày cứ quan tâm nhau như người yêu, nhưng thực chất không phải là người yêu. Gọi chúng tôi là mối quan hệ anh em ư? Chắc cũng không hẳn đâu, vì ở đời này anh em với nhau ai lại làm những cử chỉ thân mật đến mức độ đó chứ. Vậy chắc là bạn bè rồi? Mà vậy cũng chả đúng, vì bạn bè gì đâu mà lúc nào cũng dính nhau, lúc nào cũng xem nhau như là cả một thế giới.

Thôi thì là gì của nhau cũng được. Chỉ cần gọi là “người quan trọng của nhau” là được rồi. Không phải là tôi không thể xác định được rõ ràng tình cảm của bản thân dành cho cậu ấy là gì đâu. Mà chẳng qua là tôi không chắc cậu ấy có đang nghĩ suy giống tôi như vậy không. Qủa thực là khả năng nhìn thấu tâm can của người khác thì tôi yếu kém lắm.
   Thật ra thì tôi vẫn chưa hẳn quên được Khánh đâu. Bản thân tôi nhiều lúc còn gợn sóng lăn tăn rất nhiều về cậu ấy. Tình đầu mà, đâu phải cứ nói quên là quên được ngay đâu. Tôi đã phải mất rất nhiều thời gian để có thể gạt phai đi được một phần hình bóng của Khánh đó. Ngay cả khi nhận được cú sốc lần đó, trong tâm tôi vẫn cứ xem Khánh như là cả sinh mệnh. Cũng may là nhờ có Nhân, cậu ấy đã xuất hiện đúng thời điểm và đã giúp tôi có thể dần quên đi được Khánh. 
Nhân đã thích tôi từ rất lâu. Thích tôi từ lần đầu hai đứa gặp nhau. Tôi làm gì có khả năng nhận ra điều đó. Mà ở cái thời điểm đó, có cho tôi tiền tỉ tôi cũng chả dám tự tin nói rằng sẽ có người thích tôi. Tôi lúc đó nhạt nhòa và bị khinh thường bởi người khác thì sao mà dám tin là có người thích tôi từ cái nhìn đầu tiên chứ.  Nhưng nào ngờ, chính là cậu ấy, là Nhân đã thích tôi từ cái nhìn đầu tiên. Cậu ấy đã nhìn thấu được điều gì đó tốt đẹp bên trong một con người nhút nhát, tự ti như tôi. Cậu ấy đã bước vào thế giới của tôi một cách bất ngờ và chầm chậm lay động trái tim đang lệch hướng trong tôi. Nói thật nhé, Nhân nhìn vậy thôi chứ hay ghen lắm đó. Cậu ấy có tính thích chiếm hữu nhưng lại không dám đứng ra xác nhận rõ mối quan hệ. Cậu ấy lúc nào cũng lấy lí do là quan tâm đến tôi, thương tôi... nhưng lại không lí giải được câu hỏi: Anh là gì của em mà phải quan tâm và thương em chứ? Tôi thật lòng cũng không cố ép cậu ấy đâu, nhưng dù sao đi nữa thì sự rõ ràng lúc nào cũng tốt hơn là sự mập mờ mà đúng không?
***
Tôi cứ ngỡ chuyện giữa tôi và Khánh đến đấy là chấm hết rồi, nhưng rồi cậu ấy lại xuất hiện một lần nữa. Cậu ấy đã chủ động liên hệ với tôi bằng rất nhiều cách. Khánh gửi lại lời mời kết bạn trên Facebook rồi nhắn hàng sa số tin nhắn đến. Tuy nhiên những tin nhắn ấy rơi vào mục Spam nên tôi không hề hay biết. Tôi chỉ biết đến chuyện Khánh muốn liên hệ với tôi thông qua thằng Sang. Khánh đã nhắn tin hỏi thằng Sang và hỏi thăm về tình hình của tôi hiện tại. Cậu ấy bảo rằng lo lắng cho tôi và muốn được gặp lại tôi.
Khi nghe thằng Sang thuật lại mọi chuyện, tôi không thể ngớt nỗi băn khoăn. Ủa là sao nhỉ? Không phải Khánh ghét tôi sao? Không phải người mà cậu ấy thích là Nhân sao? Sao bây giờ cậu ấy lại bảo là lo lắng cho tôi?
Dù sao thì tôi cũng nên phản hồi lại tin nhắn của cậu ấy.
- Hi Linh, em kết bạn lại với anh được không?
- Hi Linh, sao không thấy em phản hồi vậy?
- Hi Linh, anh sai rồi, em tha lỗi cho anh được không?
-- Ùm. Anh có chuyện gì không? Tôi trả lời cậu ấy và sau đó chúng tôi bắt đầu trò chuyện trở lại sau một khoảng thời gian rất lâu. Tôi thực sự đã có thể quên được Khánh rồi, chẳng qua tôi vẫn còn một chút sóng gợn muốn được tường minh thôi. Tôi không thể lý giải được lí do tại sao Khánh lại xuất hiện trở lại sau ngần ấy thời gian. Tôi cũng thể hiểu được tại sao cậu ấy lại nhắn tin cho tôi, tại sao lại phải xin lỗi tôi vì vốn dĩ chúng tôi là tình địch mà. 
Chuyện này tôi đã giấu Nhân. Tôi sợ nói ra cho Nhân biết thì không chừng cậu ấy sẽ “điên” đúng chất nghĩa đen mất. Mà cứ y như rằng, chuyện gì mà tôi chủ tâm muốn giấu thì cậu ấy đều biết hết cả.
Một lần nọ, không biết bằng cách nào Nhân tìm thấy được thư mục hình ảnh mà tôi đã ẩn rất sâu trong máy tính. Thư mục này là nơi tôi lưu lại những hình ảnh của Khánh. Nhưng thư mục ảnh này được tôi tạo ra từ lúc tôi thích thầm Khánh cơ. Sau ngày xảy ra cớ sự đau lòng đó thì tôi đã không mở ra nữa. Duy có điều là tôi vẫn chưa xóa đi thôi và không may là Nhân đã phát hiện ra. Cậu ấy giận đến tím người. Tay thì kích chuột nhưng mắt thì nhìn tôi như đang phóng hàng ngàn viên đạn. Sau một lúc lâu im lặng, cậu ấy nắm lấy vai tôi và nóng nảy trách:
- Như vầy là sao, tại sao em còn lưu hình ảnh của nó làm gì hả?
- Em quên xóa đi thôi. Nhưng anh đâu có quyền gì mà bắt em phải thế! Tôi chống chế cậu ấy như vậy vì không còn lí do gì khác để biện hộ vào lúc này. Khi nghe tôi nói xong, người cậu ấy run lên cầm cập và bất thình lình kéo sát người tôi lại gần cậu ấy. Cậu ấy đã hôn tôi rất rất mạnh bạo, môi cậu ấy giống như đang ngấu nghiến lấy môi tôi vậy. Chúng tôi đã hôn nhau lâu rất lâu và tôi dường như không hề muốn đẩy cậu ấy ra xa. Sau một hồi, cậu ấy cũng chịu buông ra và nói:
- Nếu không là gì của nhau thì tại sao khi anh hôn em, em lại không từ chối.
Ôi là trời, đây là câu hỏi gì vậy. Tôi phải trả lời cậu ấy thế nào đây. Không lẽ tôi lại thẳng thừng bảo là mình thích cậu ấy. Mà đúng là vậy rồi còn gì nữa, tôi thích cậu ấy thật. Nhưng tôi lại chưa dám nói ra. Anh tự vấn lại bản thân mình đi Nhân, anh đã là gì của em đâu mà anh lại hôn em hả? Sao anh lại không lên tiếng nói là anh thích em, anh yêu em... giống như cái biểu hiện của anh lúc này đi. Đồ nhát gan!

Không thíchKhông hayHài lòngRất thú vịYêu thích
7449864e12d8f7a7b2377112ddc46d08.jpg

Nguyễn Phong Bảo Linh

Chiều cao: 1M60

Cân nặng: 42kg

Biệt danh: Thánh ẻo

Tính cách: Nhút nhát, tự ti, hay xấu hổ

33b295a1a4a1af86ce9d54f15d7d69bb_edited.png

Trần Bảo Nhân

Chiều cao: 1M85

Cân nặng: 75kg

Biệt danh: Nhân Điên

Tính cách: Thân thiện, hòa đồng, hơi Điên điên

dbbe94035596f2ded8e31cf30a445b01.jpg

Phạm Nguyên Khánh

Chiều cao: 1M81

Cân nặng: 72kg

Tính cách: Tự tin, đẹp trai, tài năng, hòa đồng

2020-03-04 12.24.38 (2).png

Rome Somewat

Tác giả

Siêu cấp dễ thương ^^

Thank you!

DISCOVER MORE

bottom of page